
Chuyện tàu điện ở Nhật – nơi im lặng cũng là một… luật bất thành văn
Sang Nhật rồi mới hiểu:
Trên tàu điện, không gian yên tĩnh gần như là “quy tắc vàng”.
Nói chuyện to, hay nghe điện thoại = đảm bảo sẽ bị mọi ánh mắt… “quét tia laser” vào mặt.
Tại sao lại thế?
Người Nhật coi tàu điện như một “vùng bình yên di động”. Họ tranh thủ ngủ, đọc sách, hoặc nghỉ ngơi sau giờ làm. Một tiếng chuông điện thoại hay vài câu nói lớn tiếng cũng đủ phá vỡ sự yên ắng ấy.
→ Muốn không bị chú ý? Nói nhỏ hoặc nhắn tin.
Kinh nghiệm xương máu của mình:
Ngày đầu ở Nhật, đi cùng một chị bạn. Chị bị say tàu xe, đang yên đang lành… nôn thốc nôn tháo ngay giữa toa. May là mình có thói quen nhặt mấy túi khăn giấy được phát miễn phí ngoài đường, hôm đó thành anh hùng cứu nguy.
Lần khác, mình nhận điện thoại từ Việt Nam, hồn nhiên nói chuyện rôm rả. Chưa đến 10 giây, cảm giác như cả toa đang nhìn mình như… sinh vật lạ vừa đáp xuống từ sao Hoả
. Từ đó, rút kinh nghiệm: chỉ nghe điện thoại khi xuống tàu, hoặc nói cực nhỏ.
Tips nhỏ cho người mới sang Nhật:
Trước khi lên tàu, bật chế độ im lặng (マナーモード).
Nếu cần gọi điện gấp → xuống ga, tìm một góc rồi gọi.
Mang theo vài gói khăn giấy – bạn sẽ ngạc nhiên vì có lúc chúng cứu cả một tình huống khó xử.
Kết:
Ở Nhật, không ai bắt bạn ký cam kết “giữ im lặng trên tàu”, nhưng nếu bạn làm được, bạn sẽ thấy… mình hòa vào dòng chảy nơi đây nhanh hơn rất nhiều.
Còn mình? Sau vài pha “quê chín mặt”, giờ lên tàu là tự động… bật chế độ tàng hình.
#DuHocNhat#LifeInJapan#TàuĐiệnNhật#MomijiVietNam#CultureTips#HọcCáchSốngỞNhật